Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Quê Mẹ

Tặng ĐTK, người bạn thuở thiếu thời đi xa mà nay không biết đang ở nơi đâu

Thuở bé nào góc vườn vương hạt gạo
Hoa chanh trầm tiếng nói tỉ tê
Kể câu chuyện chàng hoàng tử Ếch
Bỏ ra đi khỏi cánh ấp trưa hè

Rồi cứ ngỡ chói lòa trong ánh nắng
Lão tiều phu tốt bụng khà khà
Ham muốn vẻ tương gừng thịt tái
Muối quên mau xứ sở dưa cà

Xuống đồng bằng ai về nơi miền biển
Qua núi đồi rồi lại thảo nguyên xa
Gió mấy bận cúi xuống hôn thành bão
Cuốn tung đi mộng ước hiền hoà

Cứ lang bạt cánh buồm xưa bé bỏng
Sóng bạc đầu mà tóc chẳng còn xanh
Chỉ còn trẻ tiếng sùng trên mái vách
Lại tỉ tê tiếng ước mộng chẳng thành

Về đi thôi bình yên nơi mái rạ
Với ù ào tiếng ốc thổi hoàng hôn
Đừng quên nhé bao lời thề chum vại
Tình cà dưa bao kiếp chẳng mòn.

Nguyễn Hạnh (1/07)
TB: K ơi! Đọc được bài thơ này liên lạc ngay nhé! Bếp đỏ quê hương, những vại dưa cà mẹ muối, từng bữa cơm vẫn mặn chát mong chờ

Không có nhận xét nào: